Đóng tiền tự nguyện kiểu... bắt buộc
31/08/2014 14:02:14
ANTT.VN - Năm học mới đến kéo theo gánh nặng các khoản phí lên vai phụ huynh

Gửi thầy cô của các con tôi!

Tôi là một ông bố bình thường như bao phụ huynh học sinh khác. Nhưng trước những điều bất bình thường, tính cách của tôi không cho phép mình lặng yên và cam chịu. Bởi vậy, tôi mạo muội soạn lá thư gửi đi cho lòng mình được nhẹ nhàng.

Con tôi đang học tại một trường tiểu học ở Hà Nội. Trong buổi họp phụ huynh đầu năm vừa qua, khi cầm trên tay tờ thông báo tiền ăn bán trú của con, tôi thật sự choáng váng. Vợ chồng tôi với mức thu nhập chưa cao, nhiều khi còn chật vật nên nhìn những khoản thu được thông báo rõ ràng, mạch lạc nhưng chưa hợp lý, vượt ngưỡng như vậy mà tôi hoảng hồn.

Ngoài mấy chục triệu đồng là "khoản cứng" phải đóng cả năm thì "khoản mềm" ngay từ đầu năm cũng làm chúng tôi lao đao. Tiền ăn của con (con học lớp 3) là 1.550.000 đồng. Rồi có thêm cả khoản tiền quản lý buổi trưa dành cho cô giáo, xem như đó là "bồi dưỡng".

Cái này mặc dù cô giáo bảo là tự nguyện, nhưng lại trong khuôn khổ tối thiểu là 350.000 đồng/em. Tất nhiên, tiền tự nguyện năm nay luôn cao hơn năm ngoái. Bóng đèn, bàn ghế của lớp vẫn sử dụng tốt thì tiền đóng góp để tân trang, sửa sang đối với mỗi em 3 triệu đồng sẽ làm gì?

Sau khi "ý kiến" với cô giáo chủ nhiệm, tôi nhận được câu trả lời: "Đây là quy định của nhà trường, nếu có gì thắc mắc anh chị cứ lên làm việc với ban giám hiệu. Lớp nào trường nào chẳng vậy, sao anh chị cứ phải thắc mắc?".

Trong giờ giải lao, phụ huynh chúng tôi chỉ biết động viên nhau: "Thôi thì quy định khó làm khác lắm. Bây giờ trường nào cũng thế. Thu tiền trường mà cứ như chặt chém ngoài chợ, chỉ chết phụ huynh chúng ta thôi, kêu cũng có ích gì đâu".

Trước những khoản cô giáo chủ nhiệm đưa ra để gợi ý đóng góp mà chỉ biết kêu trời. Tự nguyện mà chẳng khác gì bắt buộc. Sau khi phụ huynh đưa ra ý kiến phản đối thì cô giáo đều mở đầu bằng câu: "Tất cả là để phục vụ chuyện học hành của con anh chị thôi".

Và vì "phục vụ các con" nên phụ huynh chúng tôi vẫn phải cắn răng đóng cho xong. Tất nhiên kéo theo đó là các bậc cha mẹ đang phải "đánh đu" với những khoản tiền tự nguyện "trên trời" của nhà trường.

Thật sự chúng tôi đang chật vật với số khoản thu bên ngoài, ấn định rõ ràng được núp bóng tự nguyện. Tất cả chỉ vì sợ con mình bị "ra rìa" nên bản thân chúng tôi chỉ biết im lặng. Đóng tiền theo quy định của nhà trường thì ngậm ngùi, uất ức lắm, mà không đóng thì sợ con mình thiệt thòi, bị dìm trong quá trình học.

Sau buổi hợp phụ huynh kéo dài hơn bốn giờ, ý kiến cứ đưa ra nhưng không nhận được sự phản hồi thỏa đáng. Tôi chỉ biết đặt câu hỏi: "Bao giờ trong nhà trường hết căn bệnh lạm thu? Lẽ nào họp phụ huynh đầu năm chỉ là cuộc gặp gỡ lấy lệ, xã giao giữa cô giáo chủ nhiệm và phụ huynh, khi mà một bên đề bạt mong muốn, còn một bên thì "nhắm mắt bịt tai" bỏ qua?

Không biết, có bao nhiêu phụ huynh học sinh cũng đang băn khoăn như tôi trước thềm năm học mới. Nhưng tôi cũng tin rằng mình không phải là một ông bố quá thiển cận. Tất cả chỉ vì tương lai con em chúng ta mà tôi!

Anh Dũng (Hà Nội)

Theo: ANTT/NĐT
Thích và chia sẻ bài viết này :
Tags :
Tin liên quan
Mọi góp ý tin bài cho chúng tôi vui lòng gửi vào email: antt.toasoan@gmail.com
Đang phổ biến