Tin liên quan
“Từ ngày ra đi đến lúc tôi trở về Hà Nội, đúng một con giáp (1964-1976) cơ đấy. Chín năm đầu tiên ở chiến trường, tôi không hề nhận được thư nhà và gia đình cũng không nhận được thư của tôi. Chiến trường nơi tôi đứng chân luôn khốc liệt, căng thẳng hằng ngày, hằng giờ, phải di chuyển liên tục nên thư từ rất khó khăn, thậm chí ở nhà, mọi người nghĩ tôi đã hy sinh rồi nhưng đơn vị chưa công bố vì lý do giữ bí mật công tác” - ông Thiệp mở đầu tâm sự với chúng tôi. Ánh mắt ông lúc tươi vui, lúc đầy suy tư nhớ về một thời hào hùng đã qua. Ông là dân xứ Nghệ, cả nhà có tới 5 anh em ruột cùng ra trận, kiên trung như bao gia đình khác ở vùng đất địa linh nhân kiệt này.
Lần đầu tiên sau 9 năm gia đình có tin tức của ông Thiệp là sau ngày ký Hiệp định Paris. Giữa năm 1973, ông Trí Hoàng, là Vụ phó Vụ nghiên cứu tổng hợp của Bộ Công an tham gia công tác trao trả tù binh theo Hiệp định Paris, có mặt tại tỉnh Bình Phước. Gặp lại người đồng đội giữa chiến trường vừa tạm ngưng tiếng súng, ông Thiệp tranh thủ viết lá thư cho gia đình, gửi ông Hoàng. Khi ra Hà Nội, ông Hoàng là người thận trọng nên đã giao lá thư này cho người con trai trực tiếp mang đến nhà ông Thiệp… “Sau này tôi mới biết, bà nhà tôi và hai cô con gái mừng lắm. Bà ấy lập cập viết thư hồi âm, rồi nhờ cậu con trai anh Hoàng giao lại cho bố, chuyển vào cho tôi trong chuyến bay gần nhất. Từ đó, gia đình mới có tin tức chính xác của tôi và tôi cũng yên tâm vì vợ con vẫn bình an, hai cô con gái đã lớn khôn, giúp mẹ được nhiều việc…” – Ông Thiệp nhớ lại.
Ông Chu Văn Thiệp
Với cái tên Chu Liên Anh (lấy tên người con gái lớn), còn gọi là Năm Anh, ông Thiệp là một thành viên của Ban An ninh tỉnh Phước Long vừa được kiện toàn; ông Tư Nguyên, Bí thư Tỉnh ủy kiêm Trưởng ban An ninh; ông Tư Bình (tên thật là Cảnh, nguyên Trưởng Công an huyện Gia Lâm, Hà Nội) là phó ban. Ông Thiệp được giao công tác bảo vệ chính trị nội bộ. Ký ức chiến trường với những trận đánh ác liệt vẫn ám ảnh ông Thiệp. Năm 1966, ông được tăng cường phụ trách trại giam T45 đóng tại Bù Ba Bang, tỉnh Phước Long (thuộc tỉnh Bình Phước hiện nay). Một hôm, Bộ báo tin địch sắp mở một trận càn lớn với 26 tiểu đoàn khai màn chiến dịch “Năm mũi tên xanh”. Trại T45 là một mục tiêu của địch nhằm giải thoát một viên cố vấn Mỹ tên là Martin đang bị giam giữ. Ông Thiệp nhớ lại: “Chúng tôi nhận được điện mật của Bộ thì khẩn trương triển khai phương án chống càn và di chuyển tù binh. Nhưng khi chúng tôi bắt đầu di chuyển thì địch bất ngờ ập thẳng vào trại. Trận chiến giáp lá cà diễn ra ác liệt, hai bên đều bị thiệt hại nặng. Viên cố vấn Martin cũng mất mạng vì trúng mảnh pháo. Ta vừa đánh chặn, vừa rút; địch cũng sợ không dám trụ lại lâu. Hôm sau, khi chúng tôi trở lại tìm kiếm thi hài đồng đội thì một số anh em đã không còn; viên cố vấn Mỹ cũng bị cọp tha mất xác…
Một trận đánh in sâu trong kí ức của ông Thiệp, được ông và đồng đội gọi bằng cái tên đầy thi vị “Trận đánh lá thư rơi” đã để lại nhiều bài học. Với cương vị Bí thư đội công tác X3 (tức xã 3, huyện Bù Đăng), năm 1970, ông Thiệp đã táo bạo thực hiện kế hoạch vô hiệu hóa một số tên ác ôn tại cứ điểm quân sự Bù Nhu (huyện Bù Đăng). Viên xã phó An ninh xã 3 của địch tên là C, từng bị đội công tác X3 bắt, khống chế sau đó thả. Tuy nhiên, khi được “về rừng”, C không những không thực hiện những cam kết mà còn có phần hoạt động manh động hơn để chống phá cách mạng. Sau khi được cấp trên đồng ý việc phải tiêu diệt hoặc vô hiệu hóa C, ông Thiệp và đồng đội tiến hành một kế hoạch hoàn hảo. Đêm hôm đó, các thành viên đội công tác X3 do ông Thiệp chỉ huy bí mật tiếp cận cứ điểm Bù Nhu. Họ đặt một quả mìn định hướng ĐH 10 sát vị trí địch thường tập kết mỗi sáng trước khi đi càn quét. Quả mìn nổ đúng thời điểm đã gây ra thiệt hại đáng kể, khiến bọn địch trong cứ điểm hoang mang...
Sau ngày thống nhất đất nước, ông Thiệp tiếp tục ở lại Bình Phước, làm Trưởng ban An ninh huyện Bù Đốp trong những ngày đất nước còn vô vàn khó khăn, tình hình an ninh chính trị phức tạp. Đến năm 1976, sau 12 năm xa nhà, người chiến sĩ an ninh được Bộ Công an chi viện chiến trường miền Nam mới trở lại Hà Nội. Từng ấy thời gian khiến ông không thể hình dung khuôn mặt của hai cô con gái. Sáng hôm ấy, đặt chân xuống sân Ga Hà Nội, ông Thiệp và người đồng đội cùng đi bâng khuâng đến trào nước mắt. Chặng đường từ nhà ga về khu tập thể B11 - Kim Liên nơi vợ con ông đang sống có 2 cây số, sao mà dài dằng dặc. “Hai anh em tôi lên tầng 4, vào căn hộ thân quen của vợ chồng tôi. Ngày tôi đi B, cháu lớn mới biết đi, cháu nhỏ còn phải ẵm nên không thể nhận ra bố; vợ tôi đi làm không có nhà. Để các con khỏi bất ngờ hoặc thắc mắc, tôi bảo: Các chú ở cơ quan bố Thiệp ra thăm. Có gì ăn thì nấu cho các chú, vừa xuống tàu đang đói lắm. Đến trưa, vợ tôi về thì hai đứa trẻ tíu tít chạy ra khoe: Có hai chú ở chỗ bố ra thăm. Bà nhà tôi bước vào, như không tin ở mắt mình, đứng lặng hồi lâu rồi bật khóc…”.
Trần Duy Hiển (theo cuốn Những ngày ở chiến trường)
- 1. Australia: Khủng hoảng thiếu nguồn cung nhà ở ngày càng trầm trọng
- 2. Đất ngoại thành Hà Nội sắp tấp nập đấu giá, khởi điểm chỉ hơn 6 triệu đồng/m2
- 3. Đất rừng tỉnh ven Hà Nội bán giá bát phở mỗi m2, hé lộ mục đích phía sau
- 4. Trầy trật đòi tiền mua nhà tại dự án ‘ma’ Lancaster Lincoln
- 5. Tháo dỡ nhiều biệt phủ xây dựng trái phép trên núi
- Chỉ còn một nửa lượng dầu dự trữ, Mỹ có sẵn sàng trước một cuộc khủng hoảng?
- Các bộ ngành đồng thuận, sẽ trình phương án nghỉ Tết Âm lịch 7 ngày
- HDBank sẽ tham gia cổ phần Công ty chứng khoán
- Nước về hồ nhiều, Thuỷ điện–Điện lực 3 (DRL) báo lãi 14,4 tỷ đồng trong quý III/2023
- Truy tố người mẹ và nhân tình hành hạ, ép cháu bé 3 tuổi hút ma túy